Chúng ta đang sống trong một thời kỳ mà người ta cứ đinh ninh rằng tiên của là tất cả. Nếu muốn có tất cả, trước hết phải có tiền. Việc đầu tiên là tiền đâu? Và lòng ham muốn tiền của của thế gian bùng lên như hỏa diệm sơn trong thời kỳ mạnh mẽ nhất.

Con người sanh trong trần thế, có thể xác vật lý, có đời sống vật chất, nên cần thức ăn để cung dưỡng, cần nhà cửa để che nắng, núp mưa, cần vật dụng linh tinh để xây dựng cuộc sống tiện nghi thoải mái. Thế mà chúng ta nhận ra ngay cái tác dụng mạnh mẽ của tiền của trên đời sống vật chất này. Nó là phương tiện chắc chắn và phải có để chúng ta đạt được nhu cầu tối yếu duy trì cuộc sống vật chất, tạo dựng đời sống vật chất sung túc, hoặc để thực hiện một lý tưởng cao cả. Nhưng chắc chắn không phải có tiền của là có tất cả. Trong đời này có những cái không thể mua bằng tiền, và có những quyền lợi không thể bán với bất cứ giá nào.

Ngày nay sức mạnh đồng tiền là khủng khiếp. Nó không còn chỉ giữ mối tương quan với vật chất mà đã xen vào sự hiểu biết.

 

Ví khiến trong tay tiền bạc có

Nói dơi, nói chuột chán người khen

Trần Tế Xương

 

Vai mang bị bạc kè kè

Nói quấy, nói quá chúng nghe rầm rầm

Ca dao

 

Nó len vào cả tình cảm

Hay hay dở dở cũng vì tiền

Thù nên bạn bè, ân nên oán

Ác hóa nhân từ trắng hóa đen

Sức bạc giấy kia đam dễ thủng

Hơi đồng máu nọi thấy mê liền

Hờn duyên, tủi phận vì không có,

Nếu có, thời mua được cả tiên.

Khuê Ngọc

 

Nó còn bước vào cả tình yêu, nên biết bao cuộc tình duyên do “tiền định”.

 

Thế rồi tiền của đang là phương tiện nhảy lên mục đích. Đang là tên đầy tớ tốt bỗng trở thành chủ nhân khắc nghiệt. Nên đành than rằng:

Mi hiểm chi mi rứa hỡi tiền

Mi làm thế giới quá đảo điên

Mi tô mặt nạ đen ra trắng

Mi nắn lòng người thẳng hóa xiên

Mi xô nhân nghĩa vào một xó

Mi dẹp can thường lại hai bên

Thế gian điên đảo vì mi cả

Mi hiểm chi mi rứa hỡi tiền

(Không rõ tác giả)

 

Người ta chỉ có thể dùng tiền của mua bán những vật thể, nhưng không thể mua bán được những điều thuộc về lý trí, tâm hồn. Văn hào Đan Mạch Henrik Ibsen viết rằng: tiền của có thể cho ta nhiều ở lớp vỏ bên ngoài, chứ không ở nội tâm; nó cho ta nhiều thức ăn nhưng không phải là ngon miệng; lắm thuốc men nhưng không phải là sức khỏe; nhiều quen thuộc nhưng không phải là bạn thân; nhiều người hầu hạ nhưng không phải là kẻ trung thành; nhiều cuộc vui nhưng không phải là hành phúc.

Chúa Giê-xu phán rằng: “Người nào nếu được cả thiên hạ mà mất linh hồn mình, thì có ích gì? Hay là có người nào lấy chi mà đổi linh hồn mình ư?” (Mác 8:36, 37). Lời Chúa Giê-xu phán, khẳng định không có vấn đề dùng tiền của để “cầu hồn” cho linh hồn ở hỏa ngục được lên thiên đàng. Không thể có kiểu “tốt lễ, dễ van”. Thần thánh nào còn bị mãnh lực tiền của  để thay trắng đổi đen, kể kẻ có tội là vô tội thì chắc chắn không thể là Chân Thần.

Đối với sự cứu rỗi, thì tiền của chẳng có giá trị gì. “Chúng nó nhờ cậy nơi tài sản mình, phô trương của cải dư dật mình. Chẳng có người nào chuộc được anh em mình hoặc đóng giá chuộc người nơi Đức Chúa Trời… (Vì giá chuộc mạng sống họ thật mắc quá. Người không thể làm được đến đời đời)” (Thi Thiên 49:6-9). Tất cả tiền của trong thế gian này không đủ giá trị để chuộc một linh hồn tội lỗi ra khỏi sự đoán phạt của Đức Chúa Trời. Duy có huyết của Chúa Giê-xu mới đủ giá trị để chuộc tất cả linh hồn tội lỗi ra khỏi sự đoán phạt của Đức Chúa Trời, như lời Kinh Thánh dạy: “chẳng phải bỡi vật hay hư nát như bạc hoặc vàng mà anh em đã được chuộc khỏi sự ăn ở không ra chi của tổ tiên truyền lại cho mình (nguyên tội), bèn là bỡi huyết báu Đấng Christ” (I Phierơ 1:18,19), bỡi sanh mạng của Ngài. Đấng đã thay ta chịu chết trên thập tự giá, đổ huyết ra chuộc tội cho chúng ta. Toàn thể Cơ Đốc nhân “đã được chuộc bằng giá rất cao rồi” (I Côrinhtô 6:20). Đạo cứu rỗi của Chúa không phải là “đạo bán”, nhưng là “đạo ban”. Chẳng ai có thể lấy tiền của hay công đức để nhận được sự cứu rỗi của Chúa. Nhưng bất cứ ai cũng có thể nhận sự cứu rỗi, quý vị chỉ cần thừa nhận mình là người có tội, tin nhận Chúa Giêxu làm Cứu Chúa của mình. Quý vị nhận được sự cứu rỗi tức khắc. “Ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời” (Ê phêsô 2:8).

Đức Chúa Trời chẳng những ban cho chúng ta sự cứu rỗi, Ngài còn ban “phước cho chúng ta trong Đấng Christ đủ mọi thứ phước thiêng liêng ở các nơi trên trời” (Êphêsô 1:3). Trong thời các sứ đồ, có thuật sĩ Simôn muốn được các ân tứ của Đức Chúa Trời, ông ta bèn đem tiền dâng cho các sứ đồ để xin được các ân tứ đó. Nhưng Phierơ quở rằng: “tiền bạc ngươi hãy hư mất với ngươi, vì người tưởng lấy tiền bạc mua được sự ban cho của Đức Chúa Trời” (Công Vụ Các Sứ Đồ 8:20).

Kính thưa quý vị, tiền của thật có giá trị với chúng ta trong đời này. Nhưng về sự cứu rỗi, phước hạnh trong đời nầy và cả đời sau thì chỉ có Chúa Giêxu mới đủ giá trị để Đức Chúa Trời cứu chuộc và ban phước cho chúng ta mà thôi. Như vậy, quý vị không cần tung tiền của cầu an, cầu phước mà chỉ cần tin cậy vào Chúa Giêxu là đủ.

Kính thưa quý vị là Cơ Đốc nhân, tiền của của quý vị thật có giá trị với Chúa. Chúa Giêxu dạy rằng: “Các ngươi chớ chứa của cải dưới đất… nhưng phải chứa của cải ở trên trời” (Mathiơ 6:19, 20). Con người sinh ra với hai bàn tay trắng. Cả cuộc đời lao khổ chẳng mang được gì theo. “Chứa của cải dưới đất” cho người. “Chứa của cải trên trời” cho mình. Chúa không bảo chúng ta chuyển ngân từ đất về trời. Nhưng chúng ta có thể dùng tiền của chúng ta có, tạo của cải ở thiên đàng, vì “công khó của anh em trong Chúa chẳng phải là vô ích đâu” (I Côrinhtô 15:58). Của cải trên thiên đàng là linh hồn người ta. “Người khôn ngoan có tài được linh hồn người ta” (Châm Ngôn 11:30). Đồng tiền nào chúng ta dâng vào công việc Chúa để lo cứu rỗi linh hồn người ta, truyền bá đạo Chúa, thì giá trị đồng tiền đó còn lại đời đời. Vì cớ đó, “Đức Chúa Trời yêu kẻ dâng của cách vui lòng” (II Côrinhtô 9:7) để lo công việc Chúa.

Tác giả: Mục Sư Phan Thanh Bình

*** Sau khi đọc bài này, nếu bạn thấy lòng mình cảm động và được thúc giục tin nhận Chúa Cứu Thế Giê-su, thì xin bạn thành tâm cúi đầu cầu nguyện với Chúa như sau:

“Kính lạy Đấng Tạo Hóa, con biết con là người có tội. Con đã xa cách Chúa, sống theo đường lối và ý riêng mình. Hiện con đang đi trên đường dẫn đến sự hình phạt đời đời. Tạ ơn Chúa, vì Ngài đã đến trong thế gian, chịu chết thay cho con để đền tội con trên thập tự giá. Giờ đây, con quyết tin nhận Chúa làm Cứu Chúa của con, xin Chúa tha tội cho con và tiếp nhận con làm con cái yêu dấu của Ngài. Con cầu nguyện nhân danh Chúa Cứu Giê-su, Amen.”

________________________________________________________________________

www.vietchristian.com/niengiam/