Thượng Đế dùng các giáo sư dạy chúng ta, đồng thời Ngài cũng dùng sự nghiên cứu với tinh thần cầu nguyện của mỗi chúng ta. Nhưng bao nhiêu đó chưa đủ. Chính Thánh Linh Thượng Đế phải là giáo sư của chúng ta. Chúa Giê-xu đã nói, “Ngài (Đức Thánh Linh ) sẽ dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật ” và “Ngài sẽ dạy các ngươi mọi điều ” (GiGa 16:13, 14:26).
Đây là một chân lý phước hạnh cho mọi người Cơ-đốc: Thượng Đế đã ban Thánh Linh để ở với mỗi một người tin, thân thể chúng ta là đền thờ của Ngài (ICo1Cr 6:19). Một trong những công tác của Đức Thánh Linh là soi sáng Kinh Thánh. Nếu chúng ta nhận biết trọng trách đó của Ngài, chúng ta sẽ hăm hở đào sâu tìm hiểu Kinh Thánh.
Chúng ta cũng sẽ tránh được hai thái độ sai lầm đối với việc học Kinh Thánh. Một là chúng ta không thể tự tin ở chính mình. Chúng ta sẽ không cho rằng trí óc chúng ta có thể nắm bắt được chân lý Kinh Thánh mà không cần trợ giúp, rằng nhờ nghiên cứu kỹ càng mà chúng ta có một kiến thức chuyên biệt về Kinh Thánh, rằng những điều chúng ta hiểu biết về Kinh Thánh là tối hậu. Chúng ta sẽ có tinh thần khiêm nhường, cảm ơn Chúa về những điều mình biết được, nhưng cũng nhìn nhận rằng còn có nhiều điều mình cần phải học hỏi. Sứ đồ Phao-lô, một người có thể nói là biết Kinh Thánh nhiều hơn bất cứ ai đồng thời với ông, đã được thần cảm để viết những lời khuyên nầy: “Nếu có ai tưởng rằng mình biết điều gì, người ấy chưa biết như mình đáng phải biết ” (ICo1Cr 8:2). Ông không nói về tóan hay khoa học, nhưng về những điều thuộc về Thượng Đế. Chúng ta chẳng có lý do nào để hãnh diện về kiến thức Kinh Thánh của mình.
Thứ hai, chúng ta không thể nào không nhờ cậy Chúa để hiểu biết Lời Ngài. Chúng ta chấp nhận sự dạy dỗ của Đức Thánh Linh không chút hoài nghi hay vô tín. Tội vô tín cũng nặng như tội kiêu căng vậy. Đừng bao giờ coi nhẹ đặc ân được học hỏi với Thượng Đế.
Tuy vậy, một số tín hữu đã nghĩ sai về đặc ân nầy. Họ cho rằng vì Đức Thánh Linh là thầy dạy của ta thì ta không cần học nữa. Họ cho rằng chúng ta chỉ cần đọc Kinh Thánh và quỳ gối cầu nguyện xin Chúa dạy chúng ta. Rồi những gì chúng ta nghĩ hay tin đều ra từ Thượng Đế cả. Theo họ, như thế mới đúng là ăn nuốt lời Chúa. Việc nghiên cứu học hỏi là không cần thiết.
Đây quả là một kết luận sai lầm. Thượng Đế ban nước uống cho dân Do Thái khi Môi-se dùng gậy đập hòn đá, nhưng đó là chuyện phi thường. Chúa đòi hỏi Áp-ra-ham và Gia-cốp phải ra công đào giếng. Nứơc từ Thượng Đế đến với chúng ta qua công việc đào sâu học hỏi.
Thượng Đế có thể ban cho chúng ta bằng cả hai đường lối siêu nhiên và tự nhiên. Ngài ban cho chúng ta trí tuệ nhờ đó chúng ta có thể hiểu Ngài, và Ngài cũng bảo chúng ta tẩy sạch nó và sử dụng nó. Chúng ta phải yêu mến Chúa với tất cả khả năng trí tuệ của chúng ta (Mat Mt 22:37).