Mác 1:29-34
Vừa ở nhà hội ra, Chúa và môn đồ đi với Gia-cơ và Giăng vào nhà Si-môn và Anh-rê. Và, bà gia Si-môn đang nằm trên giường, đau rét; tức thì chúng thưa với Ngài về chuyện người. Ngài bèn lại gần, cầm tay người đỡ dậy; bịnh rét dứt đi, và người bắt tay hầu hạ. Ðến chiều, mặt trời đã lặn, người ta đem mọi kẻ bịnh và kẻ bị quỉ ám đến cùng Ngài. Cả thành nhóm lại trước cửa. Ngài chữa lành nhiều kẻ đau các thứ bịnh, và đuổi nhiều quỉ, chẳng cho phép các quỉ nói ra, vì chúng nó biết Ngài.

Suy gẫm: 

Sau khi đã chữa lành bệnh tâm linh do quỷ ám gây ra, Chúa Jesus xoay qua chữa bịnh cho bà gia Si-môn Phi-e-rơ. Có một vài điều đáng cho chúng ta lưu ý ở đây: (a) Chúa Jesus chữa bịnh cho bà gia Si-môn theo lời cầu xin của các môn đồ của Ngài; (b) sự chữa bịnh của Chúa là xảy ra tức thì; và (c) sau khi được chữa lành, bà gia Si-môn hầu hạ Chúa Jesus và các môn đồ. Chúa Jesus thi hành chức vụ của Ngài trên các nẻo đường và bối cảnh của cuộc đời con người. Chức vụ của Chúa Jesus không bị hạn chế bởi bất cứ môi trường nào, trong nhà hội hay tại nhà riêng. Nơi nào có nhu cầu, nơi đó có sự hiện diện của Ngài. Chúa Jesus đến vì nhu cầu của con người thay vì của chính mình, “Vì Con người đã đến không phải để người ta hầu việc mình, song để hầu việc người ta…” (Mác 10:45). 

Chúa thi hành phép lạ cho bà gia Phi-e-rơ theo lời cầu thay của các môn đồ. Có một số bằng chứng cho thấy khi Chúa Jesus thi hành chức vụ thì một thời gian Ngài tá túc tại nhà của Si-môn. Khi các môn đồ theo Chúa và phục vụ Ngài thì chính Ngài cũng quan tâm và giúp đỡ các môn đồ trong những vấn nạn xảy ra trong cuộc sống của họ. Giăng và Gia-cơ, Si-môn và Anh-rê là những người vừa đáp ứng tiếng gọi của Chúa để theo Ngài. Chúa thi hành phép lạ này để mang lại sự an ủi và tạo nên sự an tâm cho Si-môn và các môn đồ hầu biết rằng khi họ theo Ngài thì chính Ngài cũng chẳng bỏ những người thân yêu của họ trong những hoàn cảnh khó khăn hay bịnh tật v.v… Nói cách khác, khi họ quyết tâm theo Chúa và dâng hiến cuộc đời phục vụ Ngài thì chính Chúa chắc chắn sẽ quan tâm đến những nhu cầu thiết yếu và những người thân yêu của họ nữa. 

Chữa bịnh là một phần của chức vụ Chúa Jesus thi hành trong khi ở trần gian này để bày tỏ Ngài là Đức Chúa Trời. Trong thời Chúa Jesus cũng có những người thi hành phép lạ giống như Ngài. Nhưng sự khác biệt giữa Chúa Jesus và những người này là sự chữa bịnh của Chúa mang đến kết quả ngay lập tức. Hành động Chúa Jesus cầm tay người đau được Mác nhắc lại nhiều lần (1:31; 5:41; 9:27) cho thấy đây chính là phương cách chữa bịnh của Ngài. Nó mang tính chất “gánh thay” trong đó. Vì thế, khi một người được Chúa đụng chạm và chữa lành thì sẽ mong muốn phục vụ Chúa và người khác. Bà gia của Si-môn là một trong những con người đó. Phải chăng có những cuộc đời yếu đuối trong sự phục vụ Chúa có lẽ vì chưa bao giờ được chính Ngài đụng chạm đến một lần nào trong cuộc đời của mình? 

Cầu nguyện: 

Lạy Chúa, xin cho con tiếp tục tin cậy và phó thác đời sống chúng con cho Ngài và biết rằng chính Ngài chẳng những quan tâm đến con nhưng cũng quan tâm đến những người thân yêu của con nữa. Xin Chúa tiếp tục đụng chạm đến cuộc đời con để con có thể chổi dậy, sốt sắng phục vụ Ngài. Amen! 

Viện Thần Học Liên Hiệp Alliance Theological College

www.alliancetheologicalcollege.info

 


Mọi bài vở cộng tác và góp ý xin gửi về [email protected]