Bel Bows Down

Our Daily Bread is hosted by Les Lamborn

http://cdn.rbc.org/odb/2011/04/odb-04-09-11.mp3

READ: Isaiah 46:1-9
I will carry you! —Isaiah 46:4

The prophet Isaiah draws a picture for us in Isaiah 46 of the siege of Babylon and the evacuation of its idols. The carts and carriages that carry them creak, and the weary animals groan under the load (v.1).

In contrast, Isaiah says that God carries His children from birth (v.3). “Even to your old age, I am He, and even to gray hairs I will carry you!” God declares (v.4). The contrast is precise and vivid in the Hebrew text: The carts and carriages are “loaded” with the weight of the idols (v.1), but we are loaded upon God (v.3). Idols are a “burden,” a thing carried (v.1), but God has gladly “carried” us from the womb (v.3).

The Lord has made us (v.4). Nothing could be more comforting, for our Father loves and cares for His children. He promises, “I will carry you!” and that includes every care and worry that comes our way throughout our lifetime.

So we may let Him carry us and our every burden. This song by Annie Johnson Flint challenges us to experience God’s care: “Fear not that thy need shall exceed His provision, / Our God ever yearns His resources to share; / Lean hard on the arm everlasting, availing; / Thy Father both thee and thy load will upbear.” —David Roper

Heavenly Father, I want to unload my burdens on You today. Help me to leave them with You. I trust You with my past, present, and future. Thank You for Your goodness to me. Amen.

Our work is to cast care; God’s work is to take care!

VIETNAMESE TRANSLATION:

Thần Bên Gục Xuống

Đọc: Ê-sai 46:1-9

Ta sẽ gánh vác các ngươi! – Ê-sai 46:4

Những xe đẩy và xe ngựa chở họ đi, kêu cót két, và những con vật mòn mỏi rên rỉ dưới sức nặng (c.1). Ngược lại, Ê-sai nói Đức Chúa Trời gánh vác con cái Ngài từ thuở sinh ra (c.3). “Cho đến khi các ngươi già cả, đầu râu tóc bạc, ta chính là Đấng luôn gánh vác các ngươi!” Đức Chúa Trời tuyên bố như vậy (c.4). Hình ảnh tương phản thật chính xác và sinh động trong bản kinh văn Hy Bá Lai: Những xe đẩy và xe ngựa “chất đầy” gánh nặng thần tượng (c.1), còn chúng ta thì chất nặng lên Đức Chúa Trời (c.3). Thần tượng là “gánh nặng” phải được chở (c.1), nhưng Đức Chúa Trời thì vui vẻ “mang nặng” chúng ta từ khi còn trong lòng mẹ (c.3). Chúa tạo dựng nên chúng ta (c.4). Không còn gì an ủi hơn, vì Cha chúng ta yêu thương và chăm sóc con cái Ngài. Ngài hứa, “Ta sẽ gánh vác các ngươi!” và có nghĩa là Ngài cũng gánh vác luôn từng ưu tư lo lắng xuất hiện suốt cuộc đời trần của chúng ta. Vì thế, chúng ta có thể để cho Ngài gánh vác chúng ta luôn với mọi gánh nặng của mình. Bài hát sau đây của Annie Johnson Flint thách thức chúng ta kinh nghiệm sự chăm sóc của Đức Chúa Trời: “Chớ sợ nhu cầu của bạn sẽ vượt quá sự cung ứng của Ngài, /Đức Chúa Trời chúng ta luôn luôn khao khát sẻ chia nguồn cung ứng của Ngài; /Hãy nương dựa vững chắc vào cánh tay đời đời sẵn sàng của Ngài; /Cha của bạn sẽ nâng đỡ chính con người lẫn gánh nặng của bạn.” – David Roper

Công việc của chúng ta là trao phó lo lắng; công việc của Đức Chúa Trời là chăm sóc!

(Theo Nguyễn Hữu Thịnh dịch)

 

 
Mọi bài vở cộng tác và góp ý xin gửi về [email protected]