CHƯƠNG 5

PHẦN CHỨNG MINH: Ngài cho họ thấy phải sống ra sao

Ta đã làm gương cho các ngươi (13:15)
Chúa Giê-xu đã chú tâmlo cho các môn đồ Ngài học biết cách Ngài sống đối với Đức Chúa Trời và loài người. Ngài nhận thức rằng chỉ đưa người ta đến chỗ thông công thuộc linh với Ngài thì chưa đủ. Các môn đệ Ngài cần biết làm thế nào để duy trì và thụ hưởng từng trải của Ngài nếu muốn cho từng trải ấy cứ còn mãi trong việc phổ biến Tin Lành. Cố nhiên là trên phương diện kỹ thuật, sự sống có trước hành động, nhưng trên quan điểm thực tiễn thì chúng ta sống bởi những việc chúng ta làm. Nếu muốn lớn lên, con người phải thở, phải ăn, phải vận động, phải làm việc mỗi ngày. Nếu các chức phận trên đây của cơ thể khinh thường, sự sống cũng ngưng truệ. Đó là lý do khiến chúng ta phải làm xem nỗ lực mà Chúa Giê-xu đã vận dụng để khiến cho những kẻ theo Ngài thấu triệt các bí quyết của sức mạnh thuộc linh nơi Ngài là một đường lối đã vạch sẵn trong chiến thuật chủ yếu của Ngài. Ngài biết rõ phần nào là quan trọng.
THỰC TẬP CẦU NGUYỆN
Hãy lấy ví dụ là đời sống nguyện cầu của Ngài. Chắc chắn rằng việc Chúa Giê-xu cho các môn đệ Ngài thấy rằng Ngài thường giao thông với Đức Chúa Cha không phải là một việc ngẫu nhiên. Họ có thể thấy năng lực bằng sự trò chuyện đó đã đem đến cho đời sống Ngài. cần ghi nhận là Chúa Giê-xu đã không ép họ học bài học ấy, nhưng Ngài cứ cầu nguyện mãi, đến nỗi cuối cùng các môn đệ Ngài đã thèm khát và yêu cầu Ngài dạy cho họ điều Ngài đang làm.
Nắm lấy cơ hội vừa đến, Chúa Giê-xu bèn dạy họ bài học mà lòng họ đã chuẫn bị xẵn để tiếp nhận. Ngài đã giải thích cho họ một vài trong số các nguyên tắc căn bản của sự cầu nguyện, rồi trước khi chấm dứt, Ngài cho họ một ví dụ cụ thể về những điều Ngài muốn dạy họ bằng cách lập đi lặp lại trước họ một bài cầu nguyện kiểu mẫu (Luca 11:1-11; Mathio 6:9-13). Chắc có người nghĩ rằng là nói lên từng tiếng để họ nói the omà cầu nguyện lối thực tập đã quá thấp đối với khả năng của các môn đệ Ngài, nhưng Chúa Giê-xu đã muốn cho một điều quan trọng như thế phải được thi hành thật chắc chắn. Lẽ dĩ nhiên là những phương pháp sơ đăng như thế trong việc dạy dỗ nhiều khi rất cần thiết để kiến cho ngwòi ta bắt đầu sống theo kỷ luật. Dầu sao, Chúa Giê-xu cũng đã quyết định dạy bài học này thật kỹ càng.
Từ đó về sau, khi có dịp trò chuyện với các môn đệ, Ngài luôn luôn nhấn mạnh về sinh hoạt cầu nguyện, luôn luôn giảng rộng về ý nghĩa và cách áp dụng nó để họ có thể lãnh hội sâu nhiệm hơn những thực trạng của Thnáh Linh Ngài.
Đây là một phần rất cần thiết trong việc huấn luyện họ, và đến lượt họ, lại truyền cho nhiều người khác. Có một điều chắc chắn ấy là họ không nắm vững được ý nghĩacủa sự cầu nguyện, nếu họ không biết được giải bền đổ cầu nguyện, thì đời sống họ sẽ chẳng có kết quả gì.
SỬ DỤNG KINH THÁNH
Một khía cạnh khác của đời sống Đức Chúa Giê-xu đã phản ảnh rất linh động trên các môn đệ Ngài là tính cách quan trọng và việc sử dụng Kinh Thánh. Điều này rõ ràng trong sự thờ phượng riêng của Ngài, và trong việc chinh phục kẻ khác trở về cùng đạo Ngài. Ngài thường chịu khó đặc biệt để khiến những kẻ theo Ngài lưu ý đến ý nghĩa của một vài đoạn sách trong Kinh Thánh khi đàm luận với họ. Phấn đối thoại của Ngài với các môn đệ trong bốn sách Tin Lành nói chung, đã có ít nhất là sáu mươi sáu lần trưng dẫn Cựu Ước, đó là chưa kể hơn chín mươi lần Ngài đã có ý đề cập đến Cựu Ước khi phán dạy những người khác.
Mọi điều đó àl để chứng tỏ cho các môn đệ biết rằng họ phải biết Kinh Thánh và sử dụng Kinh Thánh như thế nào trong đời sống riêng tư của họ. Các nguyên tắc khuyên dạy của Kinh Thánh đã được sử dụng nhiều lần trước mặt họ, cho nên ít ra họ cũng nắm được một vài định luật căn bản để giải thích và ứng dụng Kinh Thánh . Hơn nữa khả năng trích dẫn dễ dàng nhiều đoạn trong Cựu Ước của Chúa Giê-xu chắc đã khiến cho các môn đệ để ý là càng phải học thuộc lòng Kinh Thánh và để cho lời Kinh Thánh trở thành ủy quyền xác chứng những lời họ nói ra.
Trong mọi trường hợp, sự kiện được vạch rõ ấy là lời chếp trong Kinh Thánh với lời nói của Đấng Christ chẳng bao giờ mâu thuẫn nhau, mà trái lại, đã bổ túc lẫn nhau. Điều Chúa Giê-xu tin cũng là những điều các môn đệ Ngài phải hoài bão. Cho nên lời Kinh Thánh đi đôi với lời của Ngài, đã trở thành đối tượng căn bản của đức tin họ trong Đấng Christ. Hơn nưa, Ngài còn vạch rõ cho họ thấy rằng nếu họ muốn tiếp tục được thông công với Ngài bởi Đức Thánh Linh, sau khi thân xác Ngài đã lìa khỏi họ, họ phải cứ ở trong lời Ngài (Giang  15:7).
CHINH PHỤC LINH HỒN NGƯỜI TA TRƯỚC HẾT
Qua cách thức chúng minh của chính Ngài mọi khía cạnh của kỷ luật trong đời sống Chúa Giê-xu đều đã được truyền thụ cho các môn đồ, nhưng Có lẽ điều quan trọng hơn hết trong mục đích tối hậu mà Ngài nhằm vào, ấy là Ngài luôn luôn dạy dỗ họ phải làm thế nào để chinh phục được linh hồn người ta.
Trên phương diện thực tế, mọi lời Chúa Giê-xu đã nói, mỗi việc Ngài đã làm đều có phần nào ăn khơp với công tác phổ biến Tin Lành của họ. Ngài đã làm việc đó, hoặc bằng giải thích cho họ một Lẽ thật thuộc linh, hoặc dạy họ phải đối sử với người khác như thế nào. Ngài đã không cần tạo ra hoàn cảnh để dạy dỗ, nhưng chỉ lợi dụng các sự việc xảy ra chung quanh Ngài, do đó, cách dạy dỗ của Ngài dường như hoàn toàn sống thực. Thật vậy, trong phần nhiều trường hợp, các môn đệ Ngài đã bị lời dạy dỗ thu hút mà không biết rằng mình được huấn luyện trong những điều kiện như thế để chinh phục được người ta cho Đức Chúa Trời.
DẠY DỖ RẤT TỰ NHIÊN
Điểm này đã từng bị đề cập đến nhiều lần nên không cần phải nhấn mạnh quá đáng. Chúa Giê-xu là bậc thầy trong viêc jdạy dỗ cho nên Ngài đã không để cho phương pháp của Ngài làm lu mờ chính bài học Ngài muốn dạy Ngài để cho Lẽ thật nó khiến người ta chú ý chớ không phải dùng phần trình bày khiến họ bị lôi cuốn. Về phương diện này, phương pháp của Ngài là dấu kín sự kiện Ngài cũng có một phương pháp. Chính Ngài là phương pháp của Ngài.
Điểm này rất khó hiểu đối vơi người thời nay, một thời đại những kỹ thuật chuyên nghiệp và những mưu mô thủ đoạn. Trong nhiều khu vực dường như hcúng ta không thể làm gì được nếu không có một quyển sách đầy hình ảnh hay một bản dồ hoa hòe để trình bày sự việc. Lớp ít có gì nhất chính là lớp dạy khoa chinh phục linh hồn người ta. Nhưng, dầu chúng ta có thể lấy làm lạ, các môn đệ đã chẳng bao giờ có một vật liệu nào mà ngày nay chúng ta vẫn kể là tối cần thiết để làm việc đó.
Tất cả những gì các môn đệ phải dạy cho chính mình là vị giáo sư đã từng thực tập giữa họ mọi điều Ngài muốn cho họ học lấy. Việc phổ biến Tin Lành được sống trước mắt họ khỏi những phần tâm linhdân trên phương diện kỹ thuật. Họ chỉ nhìn xem Ngài để học biết mọi sự, Ngài hướng dẫn để họ phải nhận thức được nhu cầu nội tại của mọi hạng người và những phương pháp tốt nhất để tiếp xúc với họ. Họ quan sát xem Ngài đã thu hút người ta đến cùng mình như thế nào: thế nào Ngài khiến họ tín nhiệm và làm phát sinh đức tin trong lòng họ: thế nào Ngài đã mở đường cứu rỗi cho họ và kêu gọi họ quyết định dứt khoát. Cho mọi sự trường hợp điển hình và với đủ hạng người giàu, nghèo, đau yếu, lành mạnh, bạn cũng như thù. Các môn đệ được xem bậc thầy trong công tác chinh phục linh hồn người ta hành động. Ngài đã không vạch ra phương pháp đại cương của việc làm đó trên bảng đen của một lớp học có đầy đủ dụng cụ, hay viết ra một quyển sách chỉ nan đề “các bạn hãy tự làm lấy” phương pháp của Ngài vốn sống động vàthực tiễn nên mọi sự diễn biến thật tự nhiên.
NHỮNG LỚP HỌC MỞ CỬA THƯỜNG XUYÊN
Điểm này rất đúng khi Ngài tiếp xúc vơi đám đông cũng như clúc đối thoại với từng cá nhân. Các môn đệ đã luôn có mặt để quan sát lời nói và việc làm của Ngài. nếu có vấn đề nào đặc biệt đề cập đến mà họ không rõ họ chỉ có việc là hỏi lại Thầy để Ngài giải nghĩa cho.
Khi các môn đệ tỏ ra ai ngại, không chịu nói ra điều gì khó hiểu của mình, chính Chúa Giê-xu chiếm lấy phần chủ động trong việc làm tỏ vấn đề. Câu chuyện về một viên quan trẻ tuổi giàu có là một biến cố điển hình. Sau khi Chúa Giê-xu đã nghiêm nghị nói thẵng với vị ấy và chàng ta buồn bã rút lui bởi vì quyến luyến của cải mình hơn là yêu mến Nước Trời, Chúa Giê-xu đã quay lại và nói với các đồ đệ : “người giàu vào nước thiên đàng là khó lắm” (Mathio 19:23 xem thêm Mac 10:23; Luca 18:24). “Môn đồ lấy ấy lời đó làm lạ” (Mac 10:24). Sự việc ấy đã khiến Chúa Giê-xu tròi chuyện rất lâu với các môn đệ để giải thích lý do Ngài đã tiếp xúc như thế với chàng trai trẻ tuổi đạo đức kia. Ngài cũng thừa cơ hội để ứng dụng nguyên tắc ấy cho việc xưng nhận đức tin chính của họ (10:24-31) Mathio  19:24; 20:16; Luca 18:25-30).
NGUYÊN TẮC RÚT TỈA ĐƯỢC
Ơ đây, phương phápc Giê-xu đã dùng còn có giá trị hơn một bài giảng dài: nó là một bài học cụ thể thật hay. Đây là một bí quyết khiến Ngài dạy dỗ cách có quyền. Ngài đã không đòi hỏi ai làm một điều gì hay trở nên như thế nào mà trước đó Ngài không dùng chính đời sống mình để chứng minh, do đó Ngài vừa chứng minh rằng điều đó có thể làm được, lại vừa cho thấy là nó thích hợp với sứ mạng của đời sống Ngài. và sở dĩ Ngài có thể làm được như vậy là do Ngài luôn ở với các đồ đệ. Lớp huấn luyện của Ngài không bao giờ chấm dứt. Mọi lời Ngài phán mọi việc Ngài làm đều là một bài học sống thực cho từng cá nhân, và nhờ có mặt để ghi nhận điều đó các môn đệ Ngài đã thực sự học hỏi bất cứ lúc nào họ thưc tỉnh.
Còn có cách nào khác hơn nữa để học đạo của Ngài? Nói cho người khác hiểu được ý mình là điều rất tốt, nhưng chỉ cách cho họ làm điều mình muốn lại càng tốt hơn bội phần. Người ta vẫn trông chờ một sự chứng minh, chớkhông phải chỉ chờ đời một sự giải thích.
NGUYÊN TẮC ÁP DỤNG NGÀY NAY
Sau khi mọi việc đã sẵn sàng, những ai trong chúng ta muốn huấn luyện người khác phải chuận bị để cho họ theo mình, y như cách chúng ta đã bước theo Đấng Christ (ICor 11:1). Chúng ta là mẫu mực được phô bày cho mọi người đều nhìn thấy (Philip 3:17 đến hết ITesalonica2:7, 8; IITim 1:13). Họ sẽ làm mọi điều đã được nghe và thấy nơi chúng ta (Philip 4:9). Nếu có thì giờ thì theo phương pháp lãnh đạo này, chúng ta có thể ban hpát, chia sẻ cách sống của chúng ta cho những người luôn ở với mình.
Chúng ta phải áp dụng Lẽ thật này cho chính đời sống mình. Không nên chểnh mãng hay trốn tránh trách nhiệm của chúng ta trong việc trình bày phương pháp cho những người đang được chúng ta huấn luyện. Phần trình bày này bao gồm cả việc bộc lộ những thực tại càng sâu nhiệm hơn Đức Thánh Linh bằng cách ăn ở bên ngoài. Đó là phương pháp Chúa Giê-xu đã áp dụng và chia sẽ chẳng có một phương pháp nào khác hơn có thể gọi là đầy đủ để huần luyện người khác phục vụ Ngài .
Tuy nhiên, như chúng ta đều biết, kiến thức suông chưa đủ. Đến lúc phải có hành động. Bỏ qua đặc ân này là làm hỏng cả mọi điều chúng ta đã thu thập được trong khi học hỏi . thật ra, những kiến thức không được áp dụng vào đời sống thực tế sẽ trở thành tảng đá vấp chơn cho những Lẽ thật về sau. Không ai biết rõ điều đó hơn chính Chúa. Ngài đang huấn luyện người để làm một việc, và khi những người ấy đã có sự hiểu biểt vừa đủ để cso thể bắt đầu, Ngài đã chú tâm vào việc áp dụng nguyên tắc này thật rõ ràng, đến nỗi chúng ta có thể xem nó như một phần kế hoạch chinh phục của Ngài. những con người được huấn luyện và nhạy bén thuộc linh.