Lòng tự hỏi mấy mùa xuân rồi nhỉ
Xa quê hương, xa cách những người thân
Bỏ lại tuổi thơ, lối về hoan hỉ
Mà ngày xưa đã có được bao lần?

Tôi cuối nhặt cánh hoa vàng lặng lẽ
Áng mây chiều nhộm trắng không gian
Nghe đâu đây tiếng quen trên đất mẹ
Cảnh đau thương, khốn khổ, hoang tàn

Tôi quay về nắng lên màu nắng mới
Ngày đang xuân nên ngày vẫn còn xanh
Sao quê hương vẫn sớm chiều trôi nổi
Thoáng u buồn, mắt lệ ướt long lanh

Tôi quỳ gối, nguyện cầu ơn Thiên Chúa
Xin Ngài thương ban ân điển ngập tràn
Cho Việt Nam không còn bất hạnh nữa
Xoá cảnh đời bao ngang trái lầm than

Xuân mang đến cho con lời ước nguyện
Kính dâng cha, con hy vọng đợi chờ
Mong một ngày trên từng trời đổ phước
Hạnh phúc về không phải chỉ trong mơ

Nguyen Da Quy