Kế đó, Ðức Chúa Jêsus lên trên núi, đòi những người Ngài muốn, thì những người ấy đến kề Ngài. Ngài bèn lập mười hai người, gọi là sứ đồ, để ở cùng Ngài và sai đi giảng đạo, lại ban cho quyền phép đuổi quỉ. Nầy là mười hai sứ đồ Ngài đã lập: Si-môn, Ngài đặt tên là Phi -e-rơ; Gia-cơ con Xê-bê-đê, và Giăng em Gia-cơ, Ngài đặt tên hai người là Bô-a-nẹt, nghĩa là con trai của sấm sét; Anh-rê, Phi-líp, Ba-thê-lê-my, Ma-thi -ơ, Thô-ma, Gia-cơ con A-phê, Tha-đê, Si-môn là người Ca-na-an, và Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, chính tên nầy đã phản Ngài. Mác 3:13-19

Suy gẫm:

Một trong những công việc quan trọng của chức vụ trên đất của Chúa Jesus là chọn 12 sứ đồ, huấn luyện, và sai phái họ ra đi để mở mang vương quốc của Ngài. Chúa Jesus có cái nhìn chiến lược cho vương quốc của Ngài trên đất không phải chỉ cho hiện tại mà còn cả tương lai đời đời. Sự chọn lựa này không nhằm mục đích tạo ảnh hưởng cho cá nhân người được chọn nhưng cho sự phát triển của vương quốc của Ngài. Tiêu chuẩn và cách Chúa Jesus chọn hoàn toàn khác với cách chọn và tiêu chuẩn của con người. Ý muốn của Chúa vượt trên trí hiểu biết của con người và không thể lý giải bằng bất cứ phương tiện nào của con người. Chúa Jesus muốn chọn những con người tầm thường trong cái nhìn của con người để biến họ trở thành những con người phi thường. Vì thế, lòng kiêu ngạo hay ganh tị không bao giờ thích hợp cho người được Chúa chọn.

Điểm nổi bật đầu tiên của số người Chúa chọn là sự vâng lời ý muốn của Ngài. Chúa Jesus “đòi những kẻ Ngài muốn” và họ “đến kề Ngài.” Đây là sự thử nghiệm cho những ai được Chúa chọn để xem thử mức độ đáp ứng của họ đối với Ngài ra sao. Dựa vào sự đáp ứng của họ, Chúa Jesus thiết lập họ trong chức vụ Chúa muốn ban cho họ: “sứ đồ.” Sứ đồ có nghĩa là người được sai phái mang theo mình một sứ vụ đặc biệt để thực hiện điều người sai phái mong muốn. Trước khi họ được sai đi thì phải sống với Ngài trong mối liên hệ thâm sâu và cẩn mật. Chính trong chỗ kín nhiệm này họ mới khám phá được ý muốn của Ngài cho chính họ và cho vương quốc đời đời của Ngài. Mối liên hệ giữa họ với Chúa sẽ quyết định sự thành công của chức vụ họ. Người được Chúa chọn mà không dành thì giờ sống với Ngài thì rất nguy hiểm. Những con người đó sẽ xây dựng vương quốc cho mình thay vì cho Chúa, phục vụ theo ý muốn của mình thay vì của Chúa, phá hoại thay vì mang lại sự gây dựng cho hội thánh.

Sứ vụ dành cho các môn đồ rất rõ ràng: giảng đạo. Cầu nguyện là sống trong mối tương giao thân mật với Chúa phải đi trước sự giảng đạo. Chính vì thế khi hội thánh trải qua khủng hoảng thuộc linh, các sứ đồ minh định lại chức vụ của họ gồm tóm hai điều: cầu nguyện và giảng đạo (Công 6:4). Khi Chúa Jesus sai các sứ đồ ra đi thì Ngài ban cho họ quyền phép để đuổi quỉ. Quyền phép này không ra từ con người của các sứ đồ nhưng ra từ sự sai phái của Ngài. Chức vụ của các sứ đồ không chỉ phải đối diện với con người mà là đối diện với quyền lực của ma quỷ. Vì có nhu cầu cho chức vụ thì Chúa ban cho người Ngài sai phái những ân tứ cần thiết của chức vụ để hoàn thành cách mỹ mãn. Hơn hết, các sứ đồ phải học sống chung với nhau mặc dầu mỗi người mang trong mình một nét đặc thù khác nhau.

Cầu nguyện: 

Lạy Chúa, xin cho an tâm vì biết rằng Ngài sai phái thì chính Ngài sẽ ban cho những ân ban cần thiết để phục vụ Chúa và Hội Thánh của Ngài cách kết quả. Amen!

Viện Thần Học Liên Hiệp

Alliance Theological College